Trầm cảm đang là điều âm thầm đáng sợ ?Với tâm thế là một người bình thường. Bạn có chắc chắn là bạn không có vấn đề về tâm lý không? Với riêng tôi thì khi viết bài viết này là lúc tôi đã thừa nhận mình đã trải qua sự trầm cảm. Nhưng đến khi vượt qua và nhìn nhận lại . Thì tôi mới biết mình đã và đang bị trầm cảm như thế nào. Nó âm thầm từ từ xâm lấn bản thân mình cũng không thể nhận diện. Và người thân cũng không phát hiện sớm để có thể giúp được mình.
Vâỵ nguyên nhân và hậu quả của bệnh trầm cảm. Thì có rất nhiều bài viết nên tôi không đề cập nữa để. Tôi sẽ nói về những gì tôi trải qua và điều quan trọng nhất là mình đón nhận và bước qua nó như thế nào.
Tôi kể về câu chuyện của tôi
Tôi sinh ra và lớn lên trong môi trường bình thường như bao người khác. Thế nhưng khi tôi đạt được mục tiêu công việc và có đủ chính kiến cho cuộc đời mình. Thì lúc đó trong tôi luôn xảy ra mâu thuẫn giữa cái mớ hỗn độn quan hệ phức tạp. Giữa các thành viên trong gia đình. Giữa đồng nghiệp và cả đối vơi cấp trên cấp dưới.
Các thành viên trong gia đình lại chính là trở ngại lớn nhất. Áp lực nhiều nhất, tổn thương nhiều nhất. Bởi lúc đó trong lòng mình luôn cho rằng cha mẹ là người phải hiểu mình nhất,quan tâm động viên mình nhất. Thế nhưng hoàn toàn ngược lại thay vào đó là những lời trách móc “giá như ” ,”và ” tại sao”. Trăm ngàn lý do để cha mẹ trách móc và mỉa mai. _Tại sao làm mãi không có tiền? _ tai sao không chịu kết hôn ? _ tại sao phải chuyển chỗ làm ? _ tại sao nghỉ việc? vô vàn câu hỏi và thái độ nặng nề mỗi khi tôi bước về nhà.
Thời gian đầu tôi còn giải thích, thời gian sau tôi trở nên im lặng và nhẫn nhịn. Tới một lúc không còn lý do nào để giúp tôi tự an ủi bản thân thì mọi thứ thất bại đổ cứ thay phiên nhau kéo tới. Đầu tư mất tiền, hùn hạp làm ăn bị lừa, bạn bè là lúc tôi bị nhen nhóm trầm cảm âm thầm bên trong.